Bài thơ: Đôi mắt

Bài thơ:    ĐÔI MẮT

                Sáng tác Chu Thị Minh Phương

            Giáo viên : Trường THPT số 2 Bắc Hà

            Bài thơ được gợi cảm hứng từ câu chuyện cô gái bị mù. Cô có một khát vọng được làm cô giáo nhưng khát vọng ấy không thực hiện được vì cô bị mù. Rồi một ngày, một chàng trai đã xuất hiện. Chàng trai như ngọn lủa hồng sưởi ấm cho cô gái. Chàng trai chính là phép màu biến ước mơ của cô gái thành sự thật bằng tấm lòng cao đẹp của mình”

 

 

Đôi mắt em màu đen u ám

Đen tâm hồn, đen cả bầu trời xanh

Rồi một ngày anh bỗng ghé thăm

Đôi mắt đen tuôi trào dòng lệ

Rồi mỗi mùa, mỗi mùa đông giá lạnh

Anh như ngọn lửa hồng sưởi ấm... mắt đen

Rồi thời gian lặng trôi như dòng suối chảy

Một phép màu cho mắt đen thành màu sáng

Anh không tới, mắt đen buồn... lặng lẽ

Rồi tình cờ, tình cờ mười năm sau

                              khi mắt đen làm cô giáo

Cùng học sinh trồng cây xanh phủ rừng trắng

Mắt nhòe đi khi nhận thấy anh...

                             ngọn lửa hồng ấm áp.

Mắt nhòe đi khi biết anh chính là phép màu

Cho mắt đen ánh đời sáng hôm nay.

 









Thống kê truy cập
  • Đang online: 1
  • Hôm nay: 1
  • Trong tuần: 1
  • Tất cả: 1
Đăng nhập